Thứ Ba, 29 tháng 11, 2011

                 (TẬP THỂ LỚP 5H ĐẾN THĂM VÀ DÂNG HOA TĂNG CÔ NGÀY 20-11-2011)

Mỗi năm chủ nhiệm một lớp,mỗi lớp đều để lại ấn tượng riêng cho mình,và năm nay cũng thế đám học trò của mình cũng đáng yêu và nghịch ngợm làm sao!Nhưng chúng đều có chung một đức tính đó là biết kính trọng thầy cô giáo,chính điều đó mà làm cho mình gắn chặt  với nghề đưa đò này hơn.
Anh Hai tổ chức sinh nhật cho em gái không phô trương nhưng đầy ý nghĩa : với dĩa kẹo và những món ăn dân dã chỉ ở vùng quê mới có như sắn , khoai mì .Và món quà đặc biệt nhất trong buổi tiệc mà anh cả phải bỏ ra 1 tiếng đồng hồ để thiết kế đó là chiếc bánh kem giấy và 4 cây nến.

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

NỖI ......!!!

Làm nghề đưa đò cũng vui vui lẫn nỗi buồn buồn . Đưa hết lớp này đến lớp khác , liệu trong số khách đó có nhớ đến người đã từng đưa mình qua sông suốt 5 năm khi còn bỡ ngỡ bước vào ngưỡng cửa của tuổi học trò không ? Mình xin trả lời chắc là không , những người khách ấy chỉ nhớ đến người đưa họ ở cuối chăng thời học sinh thôi ...Nghĩ mà buồn buồn thật cũng là người đưa đò mà chẳng ai nhớ đến người đưa đò ở tiểu học cả...Qua đây mình muốn nhắn nhủ với những vị khách, đã từng qua đò thì hãy bỏ ra một tí thời gian mà nghĩ về người đã cầm tay mình viết , dạy cho mình con chữ đầu tiên .Đó chính nền tảng đầu tiên để mình bước vào đời đấy....